Mới thâm nhập thực tế nghề bán bánh homemade chưa đầy 1 tháng, cái máy đánh trứng Philips Cucina yêu dấu của tôi đã lìa đời do “lao lực” sau 3 năm hoạt động ngon lành với tần suất vừa phải.

(photo : internet)

May là tôi còn có em Kitchen Aid Pro 5Plus này nên sự nghiệp không bị gián đoạn

(photo : internet)

Nhưng với những mẻ bánh/kem nho nhỏ, với công thức cỡ 2-3 trứng thì chàng Kitchen Aid chịu chết vì lồng đánh cứ lều phều, không làm ăn gì được. Mua em Philips mới thì đau bụng quá, tôi sực nhớ đến cái máy đánh trứng của mẹ tôi, cũng hiệu Philips, nhưng đời máy phải nói là đời “ông cố nội” của Philips Cucina. Từ hồi chập chững, tôi đã thấy mẹ tôi dùng chiếc máy này để làm bánh. Khi tôi lớn lên, mẹ hay nhờ tôi cầm máy hộ mỗi khi mỏi tay quá. Lớn lên tí nữa thì tôi được mẹ truyền nghề làm bánh và cái máy nghiễm nhiên thuộc về tôi, là của hồi môn của tôi.

Sau một hồi chui vào nhà kho lục lọi, tôi lôi ra được ông cố nội này. Xem nào, trông “ông” nhỏ nhắn lắm, không dềnh dàng như thằng “cháu”. Ối chà, ông có quốc tịch Hà Lan cơ đấy (made in Holland), và ông chạy bằng điện 110V. Có hề gì, chàng lực sĩ Kitchen Aid cũng đang xài cục biến điện 110V, mời “ông” nhập hội luôn.

Cắm phích điện xong, tôi bấm máy vào số 1, số 2, số 3, phới đánh quay tít thò lò, êm như ru, tưởng như chưa từng nghỉ hưu bao giờ !!! Nếu như Electrolux đã có những sản phẩm “40 năm vẫn chạy tốt” thì tôi nghĩ Philips cũng có thể tự hào với cái máy đánh trứng này bởi nó chắc chắn cũng xêm-xêm tuổi tôi.

(photo : cooking4kid.com)

Mẻ đánh đầu tiên của cựu chiến binh là mẻ làm royal icing, lòng trắng trứng nổi đặc rất đạt yêu cầu, máy chạy tốt, phải tội hơi mỏi tay vì quen xài máy kiểu có đế stand-mixer rồi. Ngồi đánh trứng mà tôi nhớ mẹ tôi quá, nhớ những dặn dò của mẹ, nào là “chỉ đánh theo 1 chiều thôi con nhé kẻo nó hỏng”, nào là “dùng xong máy phải lau chùi cẩn thận, của bền tại người con ạ”. Mẹ ơi, vậy “người bền tại gì ?” hở mẹ,  hôm qua đi thăm mộ mẹ con lại thấy 17 năm xa mẹ dường như mới chỉ bắt đầu …